Kính tặng bác Trần Vũ
Hai bác cháu mình gặp nhau
Sau một năm dài Cô vít
Sáng nay mưa rét
Bác ở trên này có lạnh lắm không?
Khói hương mông lung
Đào lấm tấm hồng
Cúc vương màu nắng
Người đến người đi im lặng
Lá vàng chao giữa hư vô.
Rượu rót ra rồi
Cháu mời bác cùng cạn chén
Lại nhớ một mùa đông xao xuyến
Tuyết trắng trời, cũng những ngày này đây…
Bác vẫn mỉm cười
Mắt nheo nheo
nhìn đời.
Hàm râu bạc
Lặng im
Như vô biên
Trong cõi người hiền
Như quy luật muôn đời vẫn thế.
Giật mình, bỗng tiếng cười con trẻ
Bác đã xa
Cháu cũng đã già
Thời gian trôi lặng lẽ
Ngỡ ngàng dâu bể
Thời gian!
Chén này
rưới lên trên mộ.
Mắt cay… nhòe bốn phía
Thôi, cháu về bác nhé!
Xin hứa cùng người,
Đến hẹn lại lên…
15.01.2022