Văn xuôi

CÁCH BIỆT

Truyện dài nhất mà tôi viết …

Phần 2: Từ nay, truyện đã có bìa. Mới vẽ hôm mùng 5 Tết Nhâm Dần
Phần 3: Đời lính được huấn luyện để đi B, đầu những năm bảy mươi
Phần 4: Cột mốc chia đôi truyện
Phần 5: Nga tiến vào Ukraina, ta lại nhắc chuyện đánh Tàu
Phần 6: Phần áp chót
Phần 7: Xong!

MỘT TÌNH YÊU

Truyện ngắn cuối cùng. Từ nay không viết nữa.

CHIÊU ĐÃI SỞ

Được viết theo yêu cầu của một đồng nghiệp ở Học viện Báo chí và tuyên truyền.

MÙA HOA PHƯỢNG TÀN

Một mối tình đáng được coi là lãng mạn mà ngày nay lớp trẻ khó có thể tin.

BÀ TÀI

Như một sự tình cờ, câu chuyện cũ dừng lại ở một ngày ba mươi Tết

B Á T   P H Ở

Mẩu chuyện buồn nho nhỏ, trong lúc đất nước chưa đổi mới.

M Ẹ   N G A

Từ một trải nghiệm tại nhà nghỉ Abramtxevô, ngoại ô Mátxcơva, mùa đông 1979.

NGƯỜI ĐÀN ÔNG TRÊN TÀU

Câu chuyện được kể lại qua cái nhìn của một nữ sinh Việt Nam trên đường sang Liên Xô học tập, năm 1977

Đ I Ề U K H Ô N G C Ầ N N Ó I

Từ những sự kiện và nhân vật có thật ở ngoài đời, tôi mạnh dạn xâu chuỗi lại, hư cấu thêm đôi chút để có được truyện ngắn này. Truyện được viết trong năm cuối thời làm lính.

HOA SIM

Truyện được bắt đầu viết vào tháng Ba năm 1971 khi tôi đang đóng quân ở Yên Tử, Quảng Ninh. Những trang viết đầu tiên của truyện đã bị bỏ lại trong một hốc cây trên đỉnh Trường Sơn tháng Năm năm 1971. Sau này, khi về công tác ở tuyến sau, tôi vẫn cứ đắm đuối với Hoa sim và vì thế nên viết tiếp. Đây cũng là lần đầu tiên tôi viết một câu chuyện về Hà Nội và những người Hà Nội. Trang cuối được viết xong vào tháng Tư năm 1974, khi tôi trên đường ra Bắc. Năm 1975, tôi chép lại và vẽ bìa cẩn thận, đóng thành quyển. Tập truyện viết tay này vẫn còn được giữ.
Bản đăng trên blog này đã được chỉnh sửa, hy vọng không khí của truyện ngày xưa vẫn được giữ nguyên.
Bút danh Hoài Thu.