Thân yêu
tặng con trai Nguyễn Hoàng Minh
Mới hôm nào trái đất đón thêm con
Hà Nội mùa đông, ghi dấu con trong bệnh viện
Rồi lúc ốm lúc đau, lúc con sài đẹn
Bố mẹ nghèo, lo lắng cứ triền miên.
Ngày tháng trôi dần, con lặng lẽ lớn lên
Qua mẫu giáo, con bước vào lớp một
Có những lúc bố nhìn con, sốt ruột
Chặng đường còn xa quá, con đi…
Cứ thế rồi đến một ngày kia
Đời mẹ đã xế chiều, tóc bố thì đốm bạc
Đến hôm nay, con đi thi đại học
Không bất ngờ, mắt bố vẫn cay cay…
Hãy gắng lên con nhé, kể từ nay
Đời con đã bắt đầu sang trang mới
Thử thách đầu tiên rất gần, đã đợi
Con không được phép lùi, mà phải đi lên.
Như người lính công đồn nổ phát súng đầu tiên
Rồi xốc tới đạp lên đầu cái chết
Thử thách đầu tiên dẫu vô cùng quyết liệt
Thì vẫn còn thử thách lớn lao hơn.
Những cay đắng ngọt bùi cuộc sống tặng phần con
Đến một lúc lớn khôn hơn, con hiểu ra tất cả
Thì khi ấy, con ơi hãy nhớ
Tất cả bắt đầu từ hôm nay.
03 – 7 2004