Nghe em hát những bài hát cũ
Bỗng tự nhiên anh cảm thấy buồn
Cứ như thể giữa thời bom đạn ấy
Người ta chỉ đùa chơi, má phấn môi son.
Các cô gái ngày xưa đi tải đạn
Dãi nắng dầm mưa, môi xám thân gầy
Tóc rụng, da khô. Sắn khoai đứt bữa
Sốt li bì, gùi trĩu nặng, gậy oằn tay.
Sáu tháng mùa mưa, nửa năm trời nắng
Mù mịt đạn bom, thân gái dặm trường
Sống chết, hiểm nguy đều rất thật
Không màu mè tô vẽ, chẳng khoa trương.
Những đêm đứng làm cọc tiêu cho xe chạy
Hoặc gác bom chưa nổ giữa tim đường
Có ai nghĩ mình sẽ vào câu hát
Hay trở về cùng làng xóm quê hương?
Giai điệu cũ, giờ nghe sao khác thế
Ai nỡ làm duyên, uốn éo nhường kia
Nhí nhảnh, gợi tình ai chẳng biết
Giọng rề rà, lả lướt, lê thê.
Ôi em gái mắt xanh mỏ đỏ
Tóc nhuộm màu trong ánh sáng la de
Đừng hát nữa, tủi lòng anh lắm lắm
Và những hồn xưa đâu đó hiện về…
26 – 7 – 2003