Ngập ngừng… tôi với mùa thu
Chia tay, một sớm sương mù bâng khuâng
Đường xa tươi một sắc vàng
Lá mùa thu với mênh mông đất trời
Mùa thu như nói cùng tôi
Những điều thầm lặng, những lời nhớ thương
Mùa thu, rợp lá bên đường
Những cây phong, những rừng dương dát vàng
Tôi đi, buồn rất mơ màng
Nôn nao nhớ, muốn nhẹ nhàng cầm tay
Mùa thu cuối… Những ngày này
Muốn làm chiếc lá nhỏ bay giữa trời
Mùa thu lưu luyến không thôi
Một lần chót, để suốt đời lìa xa
Mùa thu vàng ở nước Nga
Một ngày nắng bỗng bao la đất trời…
17 – 10 – 1982