Thơ · 20/12/2021

G Ử I E M N Ơ I Ấ Y

 

Lâu rồi anh không về thăm em

Liệu phố vắng có buồn thêm nỗi nhớ

Hoa phượng vĩ liệu có còn nở đỏ

Trên những nẻo đường xưa ta vẫn đi về?

 

Liệu có còn râm ran nữa tiếng ve

Trong vòm lá biếc xanh ô cửa sổ

Liệu còn nữa, những chiều oi lặng gió

Và ai đón em sau buổi tan tầm?

 

Anh xa rồi, em có buồn không em?

Đường phố vắng thêm một manh áo thợ

Một cô gái trên đời thêm nỗi nhớ

Và nơi xa này thêm một người mong thư.

 

Ngày nối ngày trôi qua như giấc mơ

Buồn cũng có mà vui cũng có

Đêm đứng gác lòng anh xao xuyến quá

Một tiếng hoẵng kêu thăm thẳm rừng già.

 

Trăng chơi vơi trong lớp sương mù 

Gió hun hút lạnh về qua núi

Anh thấy trái tim mình nhức nhối

Em thân yêu, giờ em nơi đâu?

 

Chiến tranh làm cho chúng ta xa nhau

Như mẹ cha ta xa nhau thuở trước

Ôi những cuộc chia li khắp mọi miền đất nước

Cuộc chia li nào không mang nỗi niềm riêng?

 

Anh đi xa, anh sẽ đến trăm miền

Nhức nhối mãi lòng anh khi nhớ về phố nhỏ

Con đường vắng, những chiều êm ả

Và em của anh.

 

Nếu anh không về sau cuộc chiến tranh

Thì em hỡi, chớ có buồn lâu nhé

Vì có cuộc chiến tranh nào chẳng thế

Người không về sau những cuộc chia li…

 

3 – 1971