Ba mươi hai năm
Như một giấc mơ, ta gặp lại
Thời gian vương ánh bạc trên đầu
Như thể vừa bay qua vực thẳm
Có còn đâu thời hoa đỏ sân trường
Dẫu chẳng muốn tin sự thật
Ai biết mình sẽ đi về đâu
Buổi chia tay âm thầm lặng lẽ
Kỉ niệm suốt một thời non trẻ
Đêm bờ ao trăng muộn nóc đình
Rồi người đi kẻ ở
Mười tám đôi mươi muôn nẻo đường đời
Để lại sau lưng khoảng cách
Hối hận, buồn vui và mất mát
Ai người có lỗi gì đâu!
Ta lại cầm tay nhau
Cảm nhận thời gian đắng đót
Dư vị nghẹn ngào chua xót
Một tình yêu ban đầu
Rồi ta lại xa nhau
Như cái ngày xưa vời vợi
Dù có trăm ngàn tiếc nuối
Biết làm sao, năm tháng ấy qua rồi
Chỉ còn mãi mãi
Đôi mắt tròn đen thương quá khôn nguôi…
01 – 1999