Ai nhắc mùa thu để lá vàng
Rải đầy trăm lối nắng mênh mang
Mátxcơva sáng trong trời đất
Quen đấy mà sao lại ngỡ ngàng
Qua những mùa thu tím lá bàng
Gió heo may gợn những buồn thương
Sớm nay lòng bỗng nôn nao quá
Thêm một mùa thu xa quê hương
Sáng nay trong nắng vẫn mờ sương
Tôi đi trong sắc nắng thu vàng
Lá rơi… Lặng lẽ thêm mong nhớ
Cho những hồn thơ thêm vấn vương
Yêu lắm mùa thu với lá vàng
Với trời đất với những làn sương
Với phong vàng thắm muôn trang nhớ
Cho những hồn thơ luôn vấn vương
Ai biết vì sao rất nhẹ nhàng
Tôi buồn trên khắp nẻo thu sang
Mátxcơva đó, kinh thành cũ
Chợt nhuốm mênh mông một sắc vàng.
9 – 1979