Thơ · 08/01/2022

VIẾT Ở XÔCHI

Mưa đến tự nhiên, rất nhẹ nhàng

Không có sấm và không có chớp

Như sợ biển đầy vơi nước

Trời làm cơn mưa

 

Tôi lặng im nhìn biển sóng đung đưa

Chợt nghĩ đến một điều nhỏ bé

Biển rộng lớn bao la là thế

Mà nước đầy nhờ những giọt mưa

 

Sóng biển hồn nhiên vẫn cứ đung đưa

Mưa gieo hạt li ti trên biển biếc

Biển chỉ nhận về mình nhưng chẳng biết

Tự nguồn nào muôn lớp sóng sinh ra…

 

Nhà nghỉ Burevextnhik

7 – 8 – 1980