Thơ
BỐN MƯƠI LĂM
Đỉnh dốc đời người
NÓI VỀ HOA
Vài suy nghĩ vụn thôi
CÔ GÁI MẶC ÁO MÀU LỬA CHÁY
Tôi chợt nhìn thấy trên sân ga Giữa đám đông đang ồn ào xô đẩy Mátxcơva chiều ấy Hai người đưa tiễn nhau Người lính lặng im, không nói một câu Chỉ đăm đắm nhìn người bạn gái Cô gái mặc áo màu lửa cháy Mái tóc vàng óng...
VIẾT CHO EM, NGƯỜI YÊU TƯƠNG LAI
Cứ tưởng là thơ thơ thẩn thẩn thế thôi vậy mà cuối đời cũng có nhà, có cây (hoa) do bà xã mình một tay trồng trọt và chăm sóc.
TẤM ẢNH
Cảm xúc khi xem bức ảnh cũ đăng trên báo sau khi Mĩ ném bom xuống Lương Yên, tháng 12, 1972
NHỚ MỘT MÀU HOA PHƯỢNG
Thả hồn về thành phố Cảng ngày xưa
LƯU LUYẾN, MÙA THU…
Những cảm xúc nhạt nhoà…
CON ĐƯỜNG LÁ RỤNG
Nhân một chuyến đi Kharcốp